Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.
Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí. Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày. Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.
Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu. Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí. Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.
Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn. Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng. Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.
Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.
Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi. Không có gì giản tiện hơn. Và cũng không có hình phạt.
Nếu bạn kiên nhẫn theo được như thế thì chẳng bao lâu bạn sẽ thấy cần bỏ ra bốn, có lẽ năm buổi tối để gắng sức làm cho xong một việc gì, cho đời thật là đáng sống. Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi. Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.
Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn). Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2. Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.
Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả. Nên phòng trước những điều bất ngờ. Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác.
Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta. Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.