đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn. Chíp lên thẳng chánh điện, thắp một nén nhang và cầu nguyện,. Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.
Trước ngày cô ra đi họ đã có một buổi “hẹn hò kỳ lạ”. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội. Sự trãi nghiệm cuộc sống cũng như khi bạn lái chiếc xe trên đường vậy.
Nhưng đó lại là một câu chuyện khác. Nếu bạn ném nó xuống đất, nó sẽ kêu: "bụp!". - Người đàn ông bao dung là người đàn ông uống thay ly rượu của người bạn đang nằm dưới sàn.
Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình. là bắt đầu từ tớ đấy! - Đôi tay lên tiếng: Thì đó, bởi thế nên tình yêu phảii bắt đầu từ tớ, không phải cái nắm tay khởi đầu tất cả hay sao?!
hẫn không dễ chịu chút nào nhất là với một người đa sầu đa cảm như cô. Họ chỉ ngồi đó, nhìn nhau, nhưng có lẽ chỉ như thế thôi là đủ, vì họ đã quá hiểu nhau. Từ thứ hai đến chủ nhật hầu như không có ngày nào được ngơi nghỉ.
Thất bại chỉ thật sự là thất bại khi bạn không còn muốn vươn đến thành công. Cuối cùng, sau những thất bại đó, sựb tự tin vào chính mình đã giúp tôi có được một công việc như ý mà tôi nghĩ đó là công việc tốt nhất trong số các vị trí mà tôi ứng tuyển trước đó. Nghĩ hiệu quả tức là hướng suy nghĩ của bạn đến những mục đích cụ thể.
Nghe Da nói vậy, Cục Ghét lại càng tủi thân hơn, cuộc đời tủi nhục làm cho con người ta trở nên bi quan và thiếu tự tin. Bỗng mẹ ôm Bông vào lòng nghẹn ngào: "Bé Bông của mẹ ngoan lắm!" Từng giọt nước mắt lặng lẽ chảy dài trên đôi má gầy gò của người phụ nữ trẻ. Mọi chuyện diễn ra hằng ngày như vậy đó, nó cứ như một cuộn film chiếu đi chiếu lại không sai một ly một tấc.
Dù không phải tất cả hoài bão đều có thể đạt được đến đích, nhưng thành công nằm ở chỗ ta dám bước đi dù có vất ngã bao nhiêu lần. Cụ ngồi đó, chỉ một mình. Khi đó cái ghét gọi là tình yêu.
Nhưng mình biết làm sao đây, mình không thể cãi lời mẹ được, mình không thể để mẹ buồn thêm nữa, cuộc đời mẹ đã có quá nhiều bất hạnh rồi. là bắt đầu từ tớ đấy! Vừa muốn noí thật nhiều nhưng lại vừa không biết phải bắt đầu từ đâu.
“A Di Đà Phật đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn”. Lưỡng lự một hồi mẹ Bông nói: "À, chắc tại bố còn bận chiến đấu, khi nào hòa bình bố sẽ về với mẹ con mình thôi mà!" Chuẩn bị xong tất cả mọi thứ và ngước lên nhìn đồng hồ, tôi thấy mình chỉ còn 10 phút để chạy xe từ nhà đến trường.