Anh ta hiểu rằng tiến hành một cuộc thí nghiệm với hai người đàn ông khỏa thân có lẽ không hề dễ chịu với chúng ta chút nào. Anh ta đã hiểu ngay mệnh lệnh của tôi. Nào hãy áp dụng mẹo này với chuỗi đồ ăn của một nhà hàng Pháp rất đặc trưng Le Posh.
(Tôi không thể, nhưng một giáo sư toán học, nhờ phép thống kê, kết hợp và xác suất, đã thực hiện phép tính đó cho tôi và khẳng định với tôi là đúng. Một cơn bão tuyết lớn ư? Chào Brenda, làm sao mà bạn sống qua trận bão tuyết được nhỉ? Hãy nói với cô ấy, Tôi thực sự thích nói chuyện với cô, nhưng bây giờ có lẽ chúng ta nên hòa mình một chút nhỉ.
Về nhà, bạn vẫn còn sướng rơn lên. Tôi rất lấy làm tiếc. Ừm, tôi muốn anh gặp, ừm, ừ, xin lỗi, trí nhớ của tôi thật là tồi tệ để nhớ hết tên.
Mọi người đứng dậy và vỗ tay. Trước tiên, Roberta, trợ giúp là quá nghi thức. Từ phong cách lịch sự của anh trong nhà hàng, tôi cảm tưởng anh không phải là típ người rụt rè.
Thật là khéo, cô ấy không tự giới thiệu mình với tôi hoặc bắt tay tôi. Đó là sự thiếu tôn trọng, bất lịch sự và khó chịu. Càng ngồi càng cao, bạn càng có vị thế.
Bất kể cách giới thiệu khái niệm đó như thế nào để tạo được sự thích thú của mọi người, chân lý muôn đời là thế này: Nguyên tắc hạnh phúc khổ đau ảnh hưởng đến tất cả các mối quan hệ của chúng ta. Ngay sau khi nói lời chào, hãy đưa ra một chủ đề, bất kỳ chủ đề nào mà bạn có thể đặt ra câu hỏi hợp lý. Tất cả những gì tôi kể trên cho bạn thấy, trên thực tế, ai cũng khăngk hăng chỗ ngồi họ đã lựa chọn là chỗ cố định.
Đó là sự thiếu tôn trọng, bất lịch sự và khó chịu. Chẳng hạn, anh ta đã tham gia một cuộc chạy marathon ở Chicago để chống lại bệnh ung thư vú vào năm trước. Bạn đang tham dự một cuộc họp và một trong những người hay nói quyết định giữ bạn như một con tin.
Nó bắt nguồn từ ngôn ngữ Đức được phát triển ở thế kỷ thứ X. Nếu người mà bạn định ôm đón nhận cái ôm của bạn, cô ấy sẽ sà vào cánh tay đang sải ra của bạn. Đây không phải là câu chuyện cũ rích mà tất cả chúng ta đều nghe rồi à? Chúng tôi giả sử đó là một câu chuyện cười và ông ấy sẽ sớm đưa ra điểm nút của câu chuyện.
Họ nghĩ đó là sai lầm của họ và họ nên biết anh. Ồ, được đấy, tôi thích những buổi gặp mặt như vậy!, Những buổi gặp mặt thật là vui!, Thật tuyệt! Rõ ràng, Zach đang tán dương một điều gì đó mà bạn anh ta vừa nói.
Nói đúng nghĩa, ông ấy là người chuyên nghiệp hàng đầu. Cả thư điện tử riêng tư trong công việc đều có vẻ nồng nhiệt hơn khi bạn nêu tên người nhận ở cuối câu. Đừng lo lắng, tôi không định giảng giải toàn bộ ngữ pháp cho bạn.