Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung. Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.
Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.
Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc. Sợ họ thấy lóe đèn lại say say gây sự thì giá có cái máy chụp không lóe đèn. Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa.
Mọi người cho rằng bạn sinh hoạt trái qui luật, giờ giấc lộn xộn nên luôn cố ý xoay ngược thời gian của bạn cho phù hợp với họ. Thôi thì dùng vào chỗ khác. Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn.
Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ. Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó.
Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà. Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực.
Tôi không có ý định ra đi. Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng. Một pho tượng im lìm.
Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.
Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.
Hôm nay lại bị cấm túc thế này. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự. Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác.