Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn.
Anh vừa man dại nhập vào trái bóng lại vừa như ngồi ở một nơi có tầm nhìn bao quát trên khán đài để đọc mình và đọc trận đấu. Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời.
Bác nói chuyện với cháu. Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi. Bác không hài lòng một tí nào.
Để đỡ tình cờ lặp lại. What I fell what I know never shine through what Ive known Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.
Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Con nghe lời bác nào. Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi.
Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén. Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú. Không cất đấy, làm gì được nhau.
lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu. Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.
Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập. Mà không nhớ thì cứ nói thật ra. Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh.
Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Rỗng bên ngoài và rỗng cả bên trong. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.
Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng. Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm.