- Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại. Nếu ông không làm việc, ông sẽ không tìm được niềm vui trong cuộc sống. Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.
Ông ấy đã làm rất nhiều việc thiện. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Ước gì ông nội còn sống.
- Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó. Câu chuyện của tôi là minh chứng cụ thể rằng tôi đã để vuột mất cơ hội làm giàu của mình. Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy.
Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. Ngược lại, những điều quá đơn giản, nằm trong tầm tay và có thể dễ dàng thực hiện thì nó sẽ không tạo ra những động lực khuyến khích bạn nỗ lực phấn đấu. Trong khi những người nô lệ của tôi căng lều ra để ngủ tạm qua đêm, tôi buồn bã và không ngủ được nên trở dậy đi hóng gió.
Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt. – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được. - Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn.
Chị là người thân duy nhất của em và em cũng rất mong chồng của chị có cơ hội để trở nên giàu có. Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này. Những kiến thức đó được lưu giữ trong hàng trăm ngàn thẻ đất sét nung mà các nhà khảo cổ tìm thấy - được chôn vùi một cách an toàn trong đất cát.
- Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ? - Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi.
Đôi mắt của Tarkad bỗng nhiên đỏ hoe. Điều đó không những mang lại cho anh một cuộc sống no đủ, mà anh còn có thể nhờ đó mà chuộc lại cuộc đời tự do của mình đấy. “Nhiều năm trước đây, khi tôi còn trẻ và mới lập gia đình.
Chắc anh cũng biết, có nhiều cách để số vàng tiết kiệm đó sinh lợi và giúp anh nhanh chóng đạt được ý nguyện. Cuối cùng, tôi trở thành người khắc chữ nhanh và đẹp nhất. hãy trả tiền cho chính cháu trước tiên.
- Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông Cuộc sống của ông vẫn cứ thế trôi qua, nhưng dường như càng ngày ông Nana-naid càng sốt ruột trông đợi ông đi bán về. Có một số người khác mà tôi cũng rất yên tâm khi cho họ vay tiền.